Chương 17: CUỘC CHIẾN KHỐC LIỆT! ≪HOẢ NGỤC LONG ĐỘC ÁC・HẮC LONG≫!!!
――Đã hàng thập kỷ trôi qua kể từ khi nó trú ngụ sâu trong hầm mỏ, nhưng kể cả vậy, con rồng vẫn tiếp tục kiểm soát gần như hết cả chỗ này.
Lúc đầu, rất nhiều binh lính đã được cử đến để đối phó với nó, nhưng đối với lớp vảy hắc long ấy thì cung tên cũng chỉ là những viên sỏi không hơn không kém mà thôi, nên sự công kích của con người là không đáng kể. Chỉ với một cú vung móng vuốt sắc nhọn của mình, nó đã biến những người đó thành thịt băm trong tích tắc.
Chuyện tương tự như vậy đã xảy ra hàng chục lần. Cuối cùng, một ma thuật sư quý tộc đến để thu phục nó thì vị quý tộc đó đã bị giết rất dễ dàng, nên người dân trong lãnh địa hoàn toàn đầu hàng trước con rồng này.
"Gurururu......"
Ở tận cùng hầm mỏ, con hắc long cười lớn. Những con người yếu đuối này thật vô dụng làm sao, nó nghĩ.
Giờ đây, bởi vì nơm nớp lo sợ về mối đe dọa mà con rồng gây ra, mà người dân thường xuyên phải dâng gia súc và thậm chí là hiến tế các cô gái để làm vật hy sinh. Do không cần phải lo lắng về việc săn mồi nữa, nên con rồng rất thoả mãn với lối sống hiện tại của nó.
Tuy nhiên――Thỉnh thoảng, nó cũng sẽ muốn vận động cơ thể một chút.
(Được rồi, cũng đã lâu rồi nên đi tấn công ngôi làng bất kỳ nào đó gần đây thôi.)
Con rồng gầm lên sau khi bày tỏ những cảm xúc tàn bạo của nó. Nó thất thường, độc ác và ích kỷ, khá giống một tên bạo chúa.
Vì vậy, sau khi vỗ vỗ đôi cánh của mình, con rồng bay vút lên khỏi mặt nước――Sau đó-
"――Ta hiểu rồi, thì ra ngươi là một con rồng độc ác."
Đột nhiên, một giọng nói uy nghiêm vang lên từ trên cao.
Khi con rồng trừng mắt nhìn lên trên thì thấy một số người đã xếp thành một hàng ở rìa hầm mỏ nay được sử dụng làm hố hiến tế.
Vì là một con rồng, nên nó không có tí cảm nhận cái đẹp gì đối với con người cả, nhưng nó nhận thấy hầu hết họ là những cô gái trẻ, hơn nữa, tâm trạng của nó đã tốt hơn khi nghĩ rằng họ sẽ có chất lượng thịt tốt.
(Hoho, chúng đã mang cho mình một bữa ăn thật thịnh soạn nhỉ......!? Vậy thì, nhưng con người kia, hãy để ta ăn thịt các ngươi nào.)
Đến đây, rơi xuống địa ngục chết chóc này đi......!
Đúng lúc đó, con rồng há miệng thật to chờ bữa ăn mới rơi xuống――
"――Được rồi, Alicia này sẽ ra sân đầu tiên!!!"
Một hộp gỗ nhỏ được ném vào miệng con rồng, va vào răng nanh của nó, và gây ra một vụ nổ cực lớn――!!!
"GUGYAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!? "
Con rồng rít lên! Nó cứ tưởng thức ăn sẽ rơi xuống như thường lệ, nhưng không, nó bị đánh úp và nhận lấy sát thương!
Tuy nhiên, đây chỉ mới là khởi đầu mà thôi. Mọi người lần lượt ném những hộp gỗ to bằng lòng bàn tay trong khi nở một nụ cười thoả mãn!
(D-Dừng lại !? Cái quái gì vậy!? Các ngươi đang làm gì thế!?)
Sức mạnh của chiếc hộp gỗ bí ẩn do con người ném ra thật đáng sợ. BÙUUUUUM! Âm thanh bạo lực đó, nó lại phát nổ trên cơ thể của con rồng nữa rồi!
Những chiếc vảy đen, vốn dĩ phải cứng cáp, rụng xuống, đôi cánh kiêu hãnh của nó trở nên rách nát, những móng vuốt đã giết chết vô số người bị vỡ vụn――!
Đó là một tình huống vượt quá khả năng chịu đựng của một con rồng.
Bị con người đơn phương tấn công, đó là điều mà một con quái vật hùng mạnh như rồng không thể tha thứ――!
"GU-GUGAAAAAAAAAAAAAAA!!! "
Con rồng giận dữ gầm lên sau khi bị thổi bay bởi sức nóng và luồng sóng xung kích đó.
(Mình sẽ bị giết bởi thứ giống như con người thấp kém kia ư? MÌNH Á? KẺ THỐNG TRỊ TUYỆT ĐỐI CỦA CHUỖI THỨC ĂN NÀY SAO!?)
Với một tia tự mãn trong mắt, con rồng dẫm xuống với tất cả sức mạnh của mình để tiêu diệt đám người đó.
Sau đó, khoảnh khắc con rồng gần chạm đến đám người đó―― Một người đàn ông với ánh mắt lạnh lẽo, có vẻ là thủ lĩnh của nhóm, lẩm bẩm điều gì đó như thể anh ta vừa chợt nghĩ ra.
"Ngươi khá ngầu nhỉ? ――Được rồi, ta đã quyết định. Vào kiếp sau, ngươi sẽ là thú cưng của ta. "
(Gì!?)
Sau khi lẩm bẩm những từ vô nghĩa, người đàn ông ném vài miếng thịt vào miệng con rồng.
Lúc đầu, nó nghĩ rằng chúng được tẩm một loại chất độc nào đó, nhưng chúng lại có vị giống như thịt bò cao cấp. Không hiểu chuyện gì đang diễn ra, con rồng chỉ đơn giản là nuốt chửng chúng.......sau đó là-
『MOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO! ! ! 』
Cuộc đời của con rồng đã chấm hết.
Tại sao? Vì hàng chục con bò bỗng nhiên được sinh ra bên trong cơ thể của nó――!!!
"GEEBOOOOOOOOOOOOOOOOO!!!?"
"MOOOOOO~!"
Vô vàn con bò đã nghiền nát hết các cơ quan nội tạng của con rồng và xé toạc thịt nó, những lỗ hổng trên toàn thân nó xuất hiện những con bò vô tư lự.
......Vì vậy, con hắc long đáng thương đã rơi thẳng xuống hầm mỏ trong khi nôn ra những con bò――.
◆ ◇ ◆
――Tôi đã làm được ~~~~~~~~~! Tôi đã giết một con rồng! Hơn nữa, tôi còn có được một con thú cưng!!!
Năm người chúng tôi, những người đã thu phục con rồng, đang trên đường về nhà, bên trong chiếc xe ngựa đang lắc lư.
Hay đúng hơn, tôi nên nói là năm người và năm thú nhỉ? Trên đùi chúng tôi là những con hắc long, to bằng một con gà, đang kêu la oai oái.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tôi thu thập những miếng thịt từ con rồng và sản xuất chúng hàng loạt bằng ma thuật phục hồi của mình.
Nó chỉ là một con thằn lằn quá khổ dễ chết sau khi bị ném vài quả bom vào người thôi, nhưng nó cũng trông rất ngầu vì suy cho cùng nó là một con rồng cơ mà. Kể từ bây giờ, chúng tôi sẽ thiết lập các phương pháp nuôi dưỡng và huấn luyện thích hợp cho những cậu bé này, sau đó để chúng chăm chỉ làm việc cho lãnh địa Baibalon.
Chúng có thể giúp vận chuyển, hoặc chở khách hàng bay đi khắp nơi, và thậm chí tôi có thể trồng một số loại hàng hóa có thể ăn được vì dường như chúng là cao lương mỹ vị......Fufufu, tôi chắc chắn sẽ trở nên nổi tiếng khắp đất nước này cho mà xem!
"Piiiー! Piiiー! "
"Không sao, không sao đâu, mày có muốn ăn chút thịt bò không?"
"PIIIGYAAAAAAAAA!? "
Sau khi cho chúng xem một ít thịt bò, chúng bắt đầu khóc lóc và run rẩy không ngừng.
Có vẻ như chúng ghét thịt bò vì một vài lý do kỳ lạ nào đó. Chúng chắc chắn là những con tắc kè hoang phí và xa xỉ.
Tuy nhiên, bất kỳ sinh vật nào lúc còn nhỏ cũng khá dễ thương.
Cô nàng Alicia có vấn đề về đầu óc đang vuốt ve con rồng nằm trên đùi mình trong khi nhẹ nhàng mỉm cười.
"Fufufufu ......Con có thể gọi ta là mẹ, được chứ? Và gọi Rize-sama là bố. Nào, giờ con nói đi. Mau lên!!!"
"Pi-Piiiii~......!"
"Chà, mình đoán là bất khả thi rồi......"
......Tôi biết Alicia sẽ làm những trò tai quái như thường lệ của mình. Phải, cô ấy có một khuôn mặt xinh đẹp và một cơ thể mịn màng, nhưng thật đáng tiếc. Tôi ước gì cô ấy noi gương người khác và bớt những suy nghĩ kì quái trong đầu lại.
Trong khi nghĩ Alicia vô vọng đến mức nào, tôi quay về phía Irina, người đẹp tai chó.――
"Guu~......Guu~......! "
......Cô ấy đang ngủ với một nụ cười hạnh phúc trong khi lộ ra chiếc bụng hơi phồng lên của mình. Nhân tiện thì, con rồng của cô ấy đã không còn thấy đâu nữa
Cứ giả vờ như tôi không biết có chuyện gì xảy ra với nó vậy.
Tình cờ, Klaus, cảnh vệ trưởng, đang trò chuyện hăng say với cô hầu gái Bell về sự lộng lẫy của tôi, và trong khi lắng nghe câu chuyện của Klaus, cô ấy lẩm bẩm một vài từ như: "Klaus, hiệp sĩ, đã yêu say đắm lãnh chúa của mình, Rize. Tuy nhiên, ngay sau khi Công tước Hohenheim - người cũng đang nhắm tới Rize xuất hiện, và vì vậy, ba người đàn ông rơi vào một ma trận nóng bỏng của dục vọng――!" và đồng thời, cô ấy cũng điên cuồng viết gì đó ra một tờ giấy, đừng để ý đến chuyện đó nữa vì tôi cũng không hiểu lắm.
Đúng vậy, tôi không hiểu, nhưng ít nhất có vẻ như cô ấy đã biết viết chữ và chữ của cô ấy khá đẹp. Nghiêm túc dạy dỗ cô ấy cũng xứng đáng.
"Haaah......"
Trong tâm trí của mình, tôi có một cảm giác dễ chịu khi được bao quanh bởi những người cộng sự tốt. Có rất nhiều chuyện đã xảy ra trong cuộc phiêu lưu này.
Tôi hân hoan rời khỏi lãnh địa Baibalon với tư thế ngẩng cao đầu, cho một chục con ngựa kéo xe trong khoảng một giờ, và sau đó giết chết con rồng hùng mạnh trong khoảng một phút. Hiện giờ, sau một giờ đi xe ngựa nữa, tôi có thể nhìn thấy vùng đất phong Baibalon ở đằng xa......Ểee? Đợi đã.
――Cuộc...Cuộc phiêu lưu của tôi chỉ kéo dài trong HAI GIỜ thôi sao!!!? Thậm chí còn chẳng đủ thời gian để tạo ra một vài kỷ niệm với những người này nữa!!!
"Piii~ Piii~! "
"......Tất cả là lỗi của ngươi vì đã quá yếu ớt! ĂN THỊT BÒ ĐI NÀY, CHẾT TIỆT!"
"PIIIGYAAAAAAAAA!? "
......Chà, tôi nghĩ cũng ổn thôi vì tôi kiếm được một con rồng dễ như đi dạo mà!
Được rồi! Lần tới, tôi sẽ bắt con mực siêu to khổng lồ mà người ta gọi là Kraken ở vùng biển gần đó và tôi sẽ nuôi nó trong một cái ao thuộc lãnh địa Baibalon.
Ngày mai chúng ta hãy cố gắng hết sức, giống như ngày hôm nay, hướng tới một lãnh địa hòa bình sẽ đông đúc du khách vào một ngày nào đó!
Câu chuyện anh hùng của tôi chỉ mới bắt đầu thôi――!!!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro